Thứ Năm, 24 tháng 9, 2015

"Tự Thán", Năm Canh-Thìn

Luận giải bài “TỰ THÁN”, năm Canh-Thìn, 63 Câu – Đ.Đ Trần Phú Hữu: https://youtu.be/jHhcnSFAnRM
Luận giải bài “TỰ THÁN”, năm Canh-Thìn, 63 Câu – Đ.Đ Nguyễn Thanh Giàu, Phần 1: https://youtu.be/VRnkbu7P9cc
Luận giải bài “TỰ THÁN” – Đ.Đ Trần Phú Hữu: http://youtu.be/BLuI3rWJFQ0

“TỰ THÁN”
(Chép theo bổn chánh do Đức Ông giữ)

Vì đâu bốc ngọn lửa Tần,
Mà lòng Tăng-Sĩ như dần nát tan.
Nghĩ mình chọn kiếp con hoang,
Quê-hương rày đã dặm tràng sơn-xuyên.
Tổ-đường còn một cành huyên,
Từ-đường hôm sớm luống phiền chờ trông.
Hai em thiểu trí thơ-đồng,
Chị đà an phận theo chồng đàng xa.
Từ mang một tấm áo dà,
Mùi thiền đã thấm ơn nhà lợt phai.
Sống sanh ra phận râu mày,
Một đời một Đạo đến ngày chung thân.

Tuy là xa cách cố nhân,
Nơi đời tríu-mến sớm gần cửa không.
Từ-bi buộc chặt cõi lòng,
Còn ơn cúc-dục để hòng mai sau.
Bể trần sóng cuộn lao xao,
Xông thuyền bát-nhã lướt vào một phen.
Quản chi lực kém tài hèn,
Dù đời bạc-đãi ngọn đèn cứ nêu.
Soi từ đài các xá lều,
Cho người trụy-lạc biết điều nghĩa-nhân.
      *** 4 Câu bài “TỰ THÁN”, năm Canh-Thìn-Đ.Đ Hồng Quang: https://youtu.be/aGn8kLLwar8
      *** 4 Câu -Đ.Đ Hồng Quang: https://youtu.be/g89aiO3t02o
      *** 2 Câu - Đ.Đ Hồng Quang: https://youtu.be/ZrWaPRlxm9k
      *** 2 Câu -Đ.Đ Hồng Quang: https://youtu.be/H_X05EBnC7A
Tài, tai hai chữ cân phân,
Trời ban họa phước một lần cho ta.
Mắt đen thấy mắt trắng lòa,
Phật ma, ma Phật mới ra vở tuồng.
Trời già tay khéo, khéo luôn,
Sắp chi chua ngọt pha buồn lẫn vui?
      *** 8 Câu -Đ.Đ Bửu Châu-Đ.Đ Hồng Quang: https://youtu.be/YRFaovdNdEw
Năm canh luống những sụt-sùi,
Cám trong nhân-chủng lắm người dở dang.
Sầu chung ta cất tiếng than,
Phù sinh kiếp có đoạn  tràng thì thôi.
      *** 8 Câu - Đ.Đ Tiều Phu: https://youtu.be/nNoC7o5Qps4
Bon bon chuông  giục mấy hồi,
Rầm rầm súng nổ trên đồi xa xa.
Đầu canh tiếng động bên nhà,
Chờ ba canh một thì gà gáy tan.
Ngày xuân cách cội xa làng,
Người quê Quán-Chợ như thoàn linh-đinh.
Vừa cơn sóng gió bất bình,
Số trời đã định phận mình biết sao.
Ngày xưa mấy  bực yêng-hào,
Vào sanh ra tử dạ nào trách than.
Thân nầy đã ngấm trầm nhang,
Vui câu bác-ái bền gan đợi chờ.
Đêm khuya vắng lặng như tờ,
Vài hàng nhủ hết chớ ngơ-ngẩn lòng.

Gắng tình đừng lắm ngóng trông,
Hung tinh sao ấy trời Đông lờ-mờ.
Hềm vì mắc lá thiên-thơ,
Đôi  điều ghi chép cõi bờ chưa xong.
Thôi thì lòng dặn lấy lòng,
Gẫm đây đến cuộc mây rồng chẳng xa.
Đêm khuya lác-đác sương sa,
Phòng khuya lạnh-lẽo có ta với phòng.
Gật-gù suy cuộc hưng vong,
Quyết xoay máy tạo gánh gồng chưa yên.
Trí thần nhớ đến tiếng quyên,
Gọi hồn cố-quốc sầu riêng một mình.

Trầm-ngâm vẻ mặt làm thinh,
Tựa mình bên gối giấc quỳnh đã say.
Mơ tiên hồn muốn vụt bay,


Nhà thương Chợ-Quán, Tháng chạp năm Canh-Thìn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét